Bạn có để ý thấy chậu cây của mình đang úa tàn chăng?

Theo dõi chúng tôi trên LinkedIn:

Bạn có để ý thấy chậu cây của mình đang úa tàn chăng?

Tác giả: Ellen Văn, Trưởng nhóm Tư vấn Đầu tư, Mekong Capital
17/12/2020

Blog detail Ellen Van fiddle-leaf fig tree

Ellen Văn, Trưởng nhóm Tư vấn Đầu tư, Mekong Capital

Tôi đã bỏ bê chậu cây sung nhiều tháng qua. Thân cây cao khoảng một mét với những tán lá to và xanh mướt. Khi chiếc lá đầu tiên ngả nâu và héo đi, tôi vẫn tin rằng chậu cây sẽ sống sót khi mùa mưa đến. Cây sung vốn là loài cây kiên cường mà. Thế nhưng, chỉ vài ngày sau đó, cây sung nhỏ đã rụng hết lá. Thân cây ngày nào nay chỉ còn là lớp vỏ khô cằn, chẳng còn bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống nữa.

Tôi cảm thấy thật tội lỗi vì tôi luôn yêu thiên nhiên và trân trọng vẻ đẹp của thiên nhiên. Tôi đã từng ngắm nhìn những ngọn núi phủ tuyết trắng hùng vĩ, những chùm sao lấp lánh trong đêm tối, những con ngựa Iceland hoang dã chạy trên đồng cỏ đầy sương mù hay những bông hoa chuông xanh đầy tự do. Tôi vẫn luôn trầm trồ trước cách mà tạo hóa liên kết mọi thứ với nhau tạo nên những khung cảnh đẹp tuyệt. Và giờ đây, khi tôi nhìn chậu cây sung không còn chút sinh khí nào cũng chính là lúc tôi phải đối diện với hậu quả khi tôi đã chọn không chăm chút cho nó.

Chúng tôi, đội ngũ Mekong cũng đã có lúc đối diện với lựa chọn của chúng tôi trong chuyến đạp xe đến Hồ Trị An. Chúng tôi rời bỏ thành phố chật chội và đắm mình trong khu rừng xanh mướt. Chúng tôi đạp xe trên một con đường đất xuyên rừng, băng qua những đoạn gập ghềnh sỏi đá rất hăng say. Đôi khi lại có những chú bướm trắng, bướm vàng bay lượn xung quanh. Đích đến của hành trình đạp xe đầy thú vị dài 2 tiếng đồng hồ là một cánh cổng ngập tràn hoa giấy màu hồng rực. Cánh cổng đó dẫn chúng tôi vào một homestay sinh thái xinh xắn. Chúng tôi đã nghỉ lại ở đó, cùng thưởng thức những món ăn ngon và kể những câu chuyện của mình. Đến tối, khi cả đội đang cười nói và trò chuyện thì một cơn mưa mùa hạ rất to trút xuống, liên hồi vỗ nhịp trên sàn gỗ như một bản giao hưởng đầy mê hoặc.

Đội ngũ Mekong Capital trong chuyến đạp xe

Đội ngũ Mekong Capital trong chuyến đạp xe

Trước khi chúng tôi rời đi, anh chủ của homestay (anh Hiếu) đã chia sẻ với chúng tôi về tâm huyết của anh ấy với một lối sống bền vững. Anh ấy giúp chúng tôi nhận ra những nhu cầu vị kỷ trong tiêu dùng hằng ngày. Quá trình tạo ra những sản phẩm tiêu dùng đó đều vô hình tạo ra nhiều rác thải cho môi trường. Và rồi những chất thải này sẽ đi về đâu? Chúng tôi đều lặng người đi khi suy ngẫm và đối mặt với những hậu quả từ lựa chọn của mình. Anh Hiếu đã truyền cảm hứng cho chúng tôi bắt đầu từ thói quen nhỏ nhất đó là ngưng sử dụng một sản phẩm từ nhựa mỗi ngày. Chúng tôi bắt đầu ngẫm nghĩ và cùng gật đầu tán thành rằng mỗi người nên hành động để bảo vệ môi trường.

Ngày hôm sau, chúng tôi quay trở lại văn phòng làm việc của Mekong Capital với tinh thần phấn chấn và sẵn sàng cho cuộc họp về tầm nhìn của toàn công ty kéo dài trong ba ngày tới. Khi chúng tôi ổn định chỗ ngồi, tôi thấy trước mặt mỗi người đều có một chai nước. Tôi không mở chai, thay vào đó, tôi lui về sau để lấy nước vào cốc của mình. Lúc ấy, tôi hy vọng mọi người sẽ để ý và làm theo, cũng giống như lúc tôi hy vọng mưa sẽ tưới nước cho chậu cây sung của tôi vậy.

Và khi tôi thấy mọi người mở những chai nước theo bản năng mà không chút do dự, tôi đã bị chi phối với suy nghĩ “Nếu chúng ta có thể dễ dàng quên đi những cảm hứng ở Trị An ngày hôm qua thì liệu rằng chúng ta có thể giữ lời hứa của mình trong tương lai không?”. Tôi nhẩm tính vu vơ trong đầu, “35 người, mỗi người 2 chai một ngày, trong 3 ngày, là 210 chai”. Tôi trằn trọc với những suy nghĩ trái chiều. Tôi không muốn là người phán xét nhưng tôi cũng không thể im lặng và chờ đợi cơn mưa tới được nữa. Tôi giơ cánh tay lên không trung để kêu gọi sự chú ý. Tôi có chút hồi hộp nhưng vẫn cương quyết nói suy nghĩ của mình:

“Tôi đã tự hứa với lòng từ ngày đầu tiên đến Mekong là sẽ không sử dụng bất kỳ chai nhựa trong văn phòng. Đây là một cam kết nhỏ mà tôi không chia sẻ với ai cả vì như các bạn biết đấy, tôi là một người hay nhượng bộ. Tôi không muốn mọi người cảm thấy như tôi đang phán xét họ. Vì vậy, tôi đã giữ lời hứa cho riêng mình.

Nhưng mới hôm qua thôi, nhiều người trong chúng ta đã có những trải nghiệm tuyệt vời ở homestay sinh thái, nơi rác thải được hạn chế tối đa và không hề có đồ nhựa sử dụng một lần. Tôi có thể thấy rằng tất cả mọi người, cũng giống như tôi, đều xúc động và được anh Hiếu truyền cảm hứng về tầm nhìn và tâm huyết của anh ấy về lối sống bền vững. Tuy nhiên, ngay lúc này, có rất nhiều chai nhựa ở trước mặt chúng ta. Chúng ta rồi sẽ dùng hết và vứt đi không do dự như những cảm hứng mà chúng ta có được từ ngày hôm qua.

Tôi có cam kết của riêng tôi và tôi không thích áp đặt. Nhưng tôi nghĩ rằng, có lẽ chúng ta đã quên là mình vẫn có những lựa chọn khác.

Vì vậy, tôi muốn các bạn cân nhắc: nếu các bạn đã mở chai nước thì các bạn hãy tái sử dụng cho đến hết 3 ngày Vision Days. Còn nếu các bạn chưa mở chai thì các bạn có thể có một lựa chọn khác, hãy dùng những chiếc cốc.”

Tôi thở phào nhẹ nhõm vì mọi người đều gật đầu đồng ý. Hai ngày tiếp theo cũng trôi qua thật nhẹ nhàng. Không còn ai sử dụng chai nhựa nữa.

Ba ngày họp về tầm nhìn của toàn công ty diễn ra thật tốt đẹp. Tuy nhiên, tôi vẫn lo sợ rằng, liệu làn sóng này sẽ chỉ dừng lại ở đây? Nhưng chắc chắn là không rồi. Việc tôi giao tiếp trọn vẹn về cam kết của tôi trước đội ngũ cũng giống như việc tưới nước và nuôi dưỡng cây sung thiếu sức sống của tôi vậy. Các chồi non bắt đầu nhú lên từ lớp vỏ khô và nảy nở, từng người trong đội ngũ chia sẻ với tôi rất nhiệt tình về những điều họ đã làm, từ yêu cầu giao đồ ăn trong túi giấy đến mua chai nước tái sử dụng. Chúng tôi cũng đã thành lập đội ngũ Green Wonderland để thúc đẩy những thay đổi thân thiện với môi trường trong văn phòng và cả trong cuộc sống của chúng tôi.

Will you let your fiddle-leaf fig tree die? Ellen Van Mekong Capital

Việc tôi chia sẻ những cam kết của mình ngay cả khi tôi nghĩ nó không quan trọng đối với người khác, không chỉ khơi dậy, lan tỏa niềm vui và nhận thức mà còn giúp cho tôi có được sự động viên từ mọi người với những cam kết của mình. Tất cả chúng ta đều có cam kết của riêng mình: với một cây sung, việc nuôi dưỡng, với khu phố của chúng ta. Nhưng bạn sẽ kìm nén, tự thực hiện cam kết của chính mình và đứng nhìn cây của mình héo úa? Hay bạn sẽ chia sẻ với mọi người? Lựa chọn của bạn. Cuộc sống của bạn.


Vui lòng nhấn vào nút dưới đây để đăng ký nhận bản tin quý của Mekong Capital.

Mekong Capital đầu tư vào các ngành theo xu hướng tiêu dùng và đóng góp giá trị gia tăng cho doanh nghiệp theo mô hình Đầu tư Lấy Tầm nhìn làm Định hướng. Các công ty nhận đầu tư thường nằm trong số các doanh nghiệp tăng trưởng nhanh nhất trong ngành hàng tiêu dùng tại Việt Nam.

Đầu năm 2022, người sáng lập Mekong Capital, Chris Freund, đã xuất bản cuốn “Chuyện Lẩu Cua”, một câu chuyện về một đàn cua bị bắt bỏ vào nồi nước sôi. Thoạt nhìn, “Chuyện Lẩu Cua” trông như một quyển truyện tranh thiếu nhi với trang bìa đầy màu sắc và nét vẽ giàu tính biểu cảm theo phong cách hoạt hình. Nhưng càng về sau, độc giả dễ dàng nhận thấy rằng câu chuyện hàm chứa một thông điệp quan trọng cho các doanh nghiệp về chuyển hóa, năng lực lãnh đạo và việc tập trung vào một tầm nhìn rõ ràng.

Sách đang có bán tại Tiki (bìa cứng): bit.ly/38baF8a

Theo dõi chúng tôi trên LinkedIn:
Follow Mekong Capital on LinkedIn

Để lại nhận xét

Không cần đăng ký.




 

Bài viết mới nhất